Những mối tình đơn phương, phải chăng là, kì lạ lắm. Nó khiến ta cười một mình, cười vu vơ, cười ngơ ngẩn, mỗi khi bắt gặp một ánh mắt, một nụ cười, một câu chào buổi sáng. Tình đơn phương, những cảm giác vu vơ bất chợt, khi một cử chỉ dịu dàng là đủ để sáng bừng một ngày. Tình đơn phương, có khi chỉ một tin nhắn cũng đủ để ta lâng lâng hết cả ngày, và một cái hẹn thì như giấc mơ. Những lúc giáp mặt nhau tình cờ, ta đều tự huyễn hoặc mình là do ý trời sắp đặt, để rồi, lúc nào cũng chẳng hay, đi tìm đến những chỗ hay gặp người ta, vào đúng thời điểm hay gặp người ta, rồi lại mong ngóng, lại vờ bình thản ra vẻ “ngẫu nhiên”: “Ô hay, ấy đang đi đâu đấy?”
Tình đơn phương, những cảm xúc ngọt ngào cứ râm ran trong từng sợi giác quan, nhưng lòng nhiều lúc quặn thắt khi biết rõ người chẳng phải của mình. Nhiều lúc thấy nhói nhói đau khi người cũng dành nụ cười đấy cho một người con gái khác, hay khi cử chỉ quan tâm của người được trao tặng quá rộng rãi. Chút ích kỉ của con gái nhen lên, mặn chát, lẫn giữa những ngọt ngào ngây ngô.
Không biết các bạn có bao giờ ăn thử kẹo caramel muối chưa, nhưng không hiểu sao, đối với Xu, mối tình đơn phương như một cây kẹo caramel muối. Vị ngọt của carameo, hòa với vị mặn của muối, tưởng như đối nghịch nhau, hóa ra lại làm dịu nhau. Caramel bớt ngọt gắt hơn, trong khi muối bỗng chốc không còn mặn chát, khiến cây kẹo mang một chút vị gì đấy kì lạ, và nghiện lúc nào chẳng hay, cũng như những người ôm trong lòng một mối tình đơn phương, thoáng buồn thoáng vui, nhẹ nhàng mà mê đắm.
Trả lời